Ý nghĩa của Chữ “ Nhẫn” trong cội nguồn và các văn hóa truyền thống thời xưa

Bất kể trong việc gì thì cũng rất cần đến từ Nhẫn Nhịn. Vậy theo như những người đi trước, Chữ “Nhẫn” được thể hiện như thế nào và cần làm gì để học được cách Nhẫn Nhịn. Tất cả sẽ được bật mí qua bài viết dưới đây. 


Chữ Nhẫn trong văn hóa truyền thống

Khiêm tốn, nhẫn nhịn là một đức tính truyền thống cần có ở mỗi chúng ta. Từ Nhẫn đều có trong các sách thời xưa như Nội Thánh của Nho gia, trong Phật gia có Từ Bi và Thủ Nhu của Đạo gia. Và lòng thương xót của Phật giáo đều chứa đựng chữ tha thứ như câu: “ Khi sóng yên thì biển lặng, khi biển rộng thì trời cao. Nếu ta lùi một bước thì chắc chắn sẽ nhìn nhận được chính mình và ắt sẽ có kết quả. 

 

Trong giáo trình kinh điển "Thượng Thư", Chu Thành Vương đã khuyên Quan Trấn một câu rằng: “ Nhất định phải Nhẫn thì việc mới thành. Tấm lòng bao dung thì mới có đức hạnh cao thượng "

 

Ta có thể liên tưởng tới những kẻ yếu kém nếu không chịu làm thì việc lớn chắc chắn sẽ không thành công. Đặc biệt khi nhẫn nhịn và cố gắng thì không việc gì cần phải tranh chấp. 

 

Theo như Lão Tử đã dặn dày về Đạo Trời thì luật của Trời luôn luôn thắng. Ngay cả khi chúng ta không cạnh tranh thì mọi thứ luôn diễn ra theo đúng quy luật của nó.  Nhẫn nhục như một đức tính cần thiết đối với mỗi chúng ta. Để đạt được trình độ nhẫn cao thì cần được rèn luyện và cố gắng. Ngay cả trong Phật giáo cũng răn dạy như vậy. 

Chữ Nhẫn trong nho gia

Có rất nhiều ghi chép về Đạo Nhẫn trong Luận Ngữ. Khổng Tử đã từng nói rằng không từ bỏ việc nhỏ thì chắc chắn sẽ thành công và làm nên việc lớn.  Trong lúc nóng giận, bạn sẽ bị bối rối nếu khi bỏ qua cả người thân cũng như chính mình. Chính vì vậy, tức giận sẽ hại tới cảm xúc và làm hỏng việc việc. Đúng vậy, nó làm ta nhớ đến câu: “Đã là bậc quân từ không có điều gì phải tranh giành”, “Quý quân tử bất phân tranh”. Tất cả đều là đức Nhẫn. 

 

Luận Ngữ có nói về câu chuyện dạy đệ tử của Khổng Tử, là: "Răng cứng dễ gãy, lưỡi mềm dễ cắt. Mềm mại nhất định phải cứng rắn để thắng, cái nhỏ đập cái lớn hơn. Tinh thần chiến đấu luôn bị tổn thương, còn dáng vẻ dũng mãnh luôn dẫn đến bại hoại. Căn bản làm việc gì cũng phải nhẫn nhịn. Nhẫn nhịn là điều tốt nhất."

Chữ Nhẫn trong phật gia

 

Tại quyển sách Kinh Phật, lời Phật dạy rằng con người cần hiểu được tinh tủy khi không tranh giành thì có thể nói thiên hạ đệ nhất. Cũng giống như một con người tốt, một khuôn mặt trong sạch và đáng kính, một vẻ ngoài đẹp đẽ, tất cả đều bắt nguồn từ Nhẫn nhịn mà thành.

 

Tiếp theo, có một câu chuyện mà mọi người cần nhớ đó chính là khi ca tụng Đức Phật là đấng cao cả vĩ đại. Người xưa đã có người tức giận và nói rằng "Mới sinh ra bảy ngày đã mất mẫu thân, vậy sao có thể nói đây là phúc lớn?" Tuy nhiên, dù tuổi tác hay tư tưởng đạt đến đỉnh cao thì họ sẽ bị đánh nhưng không chết, bị mắng mỏ nhưng lại không nói lại. Chính vì vậy, chữ Nhẫn luôn được coi là một phúc đức lớn. 

Chữ Nhẫn trong đạo gia

Lão Tử nói rằng: “Cái Thiện bậc cao giống như nước, nước khéo làm lợi cho vạn vật mà không tranh” Ý nghĩa rằng: Đức tính tốt nhất như nước, không tranh giành, như nước nhân hậu, phúc lành cho vạn vật.

 

Lão tử cũng từng nói: "Đạo Trời không tranh mà luôn thắng, không nói mà vạn vật luôn hưởng ứng." Ý nói những người tuân theo quy luật tự nhiên không đánh nhau, nhưng khéo léo để đáp lời. Nếu không nói thì tất cả mọi người sẽ làm theo. 

 

Những người luyện Đạo cũng để lại nhiều lời bàn về chữ Nhẫn. Từ Hư Nguyên Quân nói: "Tha thứ, tha thứ, tha thứ, mọi tai họa bỗng chốc tan biến. Nhẫn nhịn, nhẫn nhịn, nhẫn nhịn, chủ nợ, kẻ thù không còn." Xích Tùng Tử cũng khuyên đồ đệ của ông rằng: "Nếu có thể nhẫn nại, ngươi không cần phải chịu nhục."

 

Hứa Chân Quân nói: "Nhẫn nại chịu đựng siêng năng, theo sau mọi người, luôn tự cường." Còn với Tôn Chân Quân, "Kiên nhẫn tự nhiên có thể xóa bỏ những điều tồi tệ. Tự suy xét bản thân thì chắc chắn không mang lại tai họa cho bạn."

Chữ Nhẫn trong điển tịch cổ đại

Cuốn sách Dịch – Tốn quái có câu: “Một quân tử cần gạt bỏ những cơn giận dữ và ham muốn của mình”. Trong cuốn Thượng thư, Chu Công cũng từng nhắc nhở Chu Thành vương như sau: “Người xấu oán giận mắng nhiếc, vì vậy cần phải nghiêm túc đức hạnh”. Đúng vậy, nếu chúng ta không tức giận mà nhẫn nhịn thì sẽ càng mở rộng lòng mình hơn. 

 

Cũng chính vì những lời dạy của Chu Công, một tấm lòng cần có sự vị tha và mang một đức tính cao quý là đạo Nhẫn. Mọi người ắt sẽ thành công và mọi thứ đều yên hòa. 

 

Từ Nhẫn không chỉ bao gồm một phương thức có đi có lại, mà còn bao hàm rất nhiều cảnh giới về tinh thần của một nội tâm vững vàng và mạnh mẽ. Chắc chắn họ có thể kiểm soát hoàn cảnh để bất chấp nghịch cảnh. Đặc biệt nhất là chịu đựng được những gì người khác không thể chịu đựng được.

 

Nhẫn có nhiều loại từ cái nhẫn của gia đình, anh em, bạn bè, đồng nghiệp trong các mối quan hệ xã hội. Ngoài ra còn đến từ cái nhẫn của quý tộc, nhẫn của các bậc đế vương sáng chói, cái nhẫn của hiền nhân và cuối cùng là  cái nhẫn của người tu luyện đến khi đạt đến cảnh giới siêu việt, thoát tục.

 

xem thêm